Vật này Cung Diên hiểu không sâu, lại lo mình nói không rõ, đến lúc đó Bệ hạ chắc chắn vẫn phải đích thân triệu kiến Vương Học Châu. Chi bằng ông trực tiếp dẫn người đến, như vậy vừa có thể ban ơn đề điểm cho thuộc hạ, lại vừa khiến Bệ hạ thấy ông không phải kẻ đoạt công của người dưới, phẩm hạnh cao khiết, đại công vô tư, là một thần tử chỉ một lòng vì Bệ hạ. Vương Học Châu nghe Cung Diên nói vậy, trong lòng quả nhiên ấm áp: "Ơn đề bạt của đại nhân dành cho hạ quan, hạ quan suốt đời không quên." Cung Diên nghe xong, trong lòng lập tức thoải mái hơn nhiều.
Hai người đứng ngoài điện chờ hai khắc, cuối cùng cũng đợi được Nhân Vũ Đế triệu kiến.
Cung Diên trước tiên bưng hũ nhỏ theo sau nội thị vào trong điện, Vương Học Châu đợi ngoài khoảng một tuần trà, mới được triệu kiến.
Vừa vào cửa hành lễ xong, liền nghe Cung Diên nói: "Những thứ này thần hiểu không bằng Vương Chủ sự, cứ để y giải thích chi tiết cho Bệ hạ." Nói xong Cung Diên đưa mắt ra hiệu cho Vương Học Châu.